Nhìn xem, đệ tử của ông có đôi khi quá ngốc nghếch. Lục phu tử vừa nghĩ như vậy, trong lòng lại mềm nhũn.
“Làm quan trong triều, mọi việc đều phải cẩn thận, đừng làm một cô thần.” Lục phu tử nói thêm: “Làm cô thần hay làm trọng thần đều rất mệt mỏi, nhưng nếu ngươi đã làm, ta cũng sẽ ủng hộ ngươi. Đây là con đường làm quan của ngươi, lời ta nói chỉ là lời khuyên. Ngươi cảm thấy hữu ích thì nghe, không hữu ích thì bỏ sang một bên. Ta nói cũng không phải lúc nào cũng đúng.”
Tần Thanh Chước rưng rưng nước mắt, trên đầu đội chiếc mũ đỏ không ra gì, khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng.
“Đúng rồi, nếu ngươi muốn bán bài thi, nhớ rõ chia phần cho ta. Ngươi là người làm bài, ta là người ra đề mục.”
Tần Thanh Chước: “...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây