Kỷ Lăng cố gắng giữ cho sắc mặt mình bình tĩnh: “Không có gì, ta và hắn có chút xích mích nho nhỏ ở kinh thành. Trước kia hắn đến kinh thành đi thi, thường xuyên làm chuyện trái pháp luật, ví dụ như vứt giấy lung tung trên đường, ta và hắn có chút va chạm.”
Phó Thu: “...”
Phó Thu há hốc mồm: “Hắn ta còn vứt giấy lung tung sao.”
Tần Thanh Chước: Nằm không cũng trúng đạn.
Kỷ Lăng không lên tiếng, uống cạn ly rượu, chưa từng có ly rượu nào khiến hắn cảm thấy cổ họng và cả mắt đều cay xè như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây