Trần phu tử chắp tay cười khổ: “Chư vị cũng đừng nói móc ta, Lâm Triều cũng nhận không nổi mấy lời này, chúng ta còn kém xa lắm.”
Mặc kệ trong lòng có bao nhiêu khoe khoang, nhưng ngoài mặt Trần phu tử vẫn phải khiêm tốn.
Chờ mọi người tan đi, Trần phu tử mới vuốt râu, cười vài tiếng.
Ngoài cửa truyền đến tiếng nói chuyện, Lâm Triều từ ngoài đi vào, hắn thấy Trần phu tử liền cung kính chắp tay: “Phu tử.”
“Đừng câu thúc như vậy, lần này thành tích của ngươi thế nào cũng biết rồi đúng không. Thi rất tốt, nhưng cũng đừng kiêu ngạo, lần này cũng không phải là thi Hương thật sự, quận Hoài còn có rất nhiều thư sinh ở trong nhà thỉnh người về dạy dỗ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây