Tần Thanh Chước chỉ nhìn vài trang, hình ảnh có chút mơ hồ, nhưng bộ dáng của hai người, hắn nhớ rất rõ.
Minh Nam Tri cũng không có ăn mặc quần áo chỉnh tề giống như ca nhi trong thoại bản, mà là ăn mặc áo trong trắng tuyết mà Tần Thanh Chước quen thuộc, tóc đen rối tung trên vai, một đôi mắt thu thủy hàm chứa tình ý nhìn về phía hắn.
Ca nhi trong thoại bản đối với vị huynh đệ của phụ thân căn bản là không có cảm tình, nhưng ánh mắt và tình cảm này…… là tình cảm của Minh Nam Tri dành cho hắn.
Tần Thanh Chước nhìn hai người cởi quần áo, ca nhi ngồi lên người nam tử.
Màn giường trắng tinh bị ngón tay bắt lấy, lại lắc lư một chút, mới chậm rãi rơi xuống. Hai bóng người dây dưa bên nhau như ẩn như hiện, còn truyền đến tiếng rên rỉ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây