Nha dịch mang theo danh sách tới, mấy thư sinh phía sau Tần Thanh Chước cũng ngừng nói chuyện, Tần Thanh Chước cảm thấy rất ủy khuất, hắn không muốn cùng người khác hơn thua, cũng không muốn chọc phiền toái, nhưng tới cũng đã tới rồi.
“Yết bảng!” Một thư sinh kích động hô to.
Chu Trì cùng Tôn Việt lại nhanh chóng chen tới phía trước, Tần Thanh Chước lại bị đám người chen lấn không thấy đâu.
Tần Thanh Chước: “……”
Chu Trì vừa nhìn thấy bảng, xém chút nữa đã phun ra một búng máu. Giống như bị tắc động mạch não mười năm vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây