- Đi đi...
Mẹ Tuyên nhẹ nhàng đẩy con gái một cái, trên mặt tràn ngập ý cười ấm áp. Đối với một người mẹ mà nói, còn gì quan trọng hơn hạnh phúc của con mình chứ?
Tuyên Tử Nguyệt hơi ngẩng đầu lên, đưa tay nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên mặt, sau đó gật mạnh đầu với mẹ, nâng váy lên, chạy nhanh về phía Giang Nguyên.
Tuyên Năng đứng cách đó không xa nhìn đuôi váy dài trắng tinh bay nhẹ trong gió sau lưng con gái nụ cười trên mặt càng trở nên sáng lạn, dường như trong nháy mắt đã thật sự trở nên thoải mái hơn nhiều.
- Gia chủ... thế này...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây