Cực Phẩm Thiên Y

Chương 57: Kính mắt không đáng tin cậy (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Bước vào phòng bệnh, nhìn người bệnh đầy cả phòng, trong lòng Hồ lão vừa cao hứng vừa buồn bực. Cao hứng chính là người bệnh nhiều thì kinh doanh tốt, nhưng buồn bực chính là quá bận.

Nhưng khi ông bắt đầu xem bệnh, khi xem qua những đơn thuốc mà Giang Nguyên đã kê, gương mặt hiện lên sự kinh ngạc. Bởi vì Giang Nguyên khám cho bốn người, bốn đơn thuốc đều cực kỳ hợp tâm ý của ông, trên cơ bản không cần đổi gì cả.

Tuy nói bốn người này thì có ba người đến tái khám, nhưng tình huống như vậy vẫn khiến cho Hồ lão phải giật mình.

Tuy nhiên Hồ lão vẫn không biểu hiện gì, vừa khám bệnh vừa nhìn Giang Nguyên.

Càng nhìn càng cảm thấy kinh ngạc. Bây giờ ông mới chú ý đến tốc độ xem bệnh của Giang Nguyên. Điều khiến ông kinh hãi chính là thời gian Giang Nguyên bắt mạch, không hề vượt quá hai mươi giây.

Điều này khiến cho Hồ lão vừa kinh ngạc lẫn chờ mong. Trước đó Giang Nguyên bắt mạch còn chưa quen, tại sao bây giờ lại…

Đợi Giang Nguyên mang theo đơn thuốc và người bệnh đến chỗ của mình, Hồ lão không thể chờ đợi được mà muốn xem tình huống người bệnh.

Đây là một người bệnh mới. Hơn nữa tình huống còn có chút nghiêm trọng. Cho nên, Hồ lão biết đáp án của mình sẽ được giải trên người người này.

Thông qua người bệnh, Hồ có thể biết được rốt cuộc tốc độ Giang Nguyên tăng lên là do hắn tiến bộ hay là do chủ quan.

Vì thế, Hồ lão hỏi rất kỹ chi tiết tình huống của người bệnh, đồng thời cẩn thận bắt mạch. Mặc dù trên mặt vẫn bình tĩnh, nhưng trong lòng đang có hàng vạn con sóng dâng lên.

Triệu chứng của người bệnh là huyết hư không thường thấy, mạch tượng cũng thuộc loại khó nắm bắt, nhưng cách biện chứng và dùng thuốc của Giang Nguyên lại khá chuẩn. Mặc dù đơn thuốc chưa hoàn toàn phù hợp với tâm ý của ông nhưng cũng chỉ gia giảm thêm một loại thuốc là được.

Tình huống này nói rõ, Giang Nguyên biện chứng mạch tượng hết sức rõ ràng. Nếu như nói hắn còn khuyết điểm, chỉ có thể là kinh nghiệm chưa đủ mà thôi.

Đương nhiên, đối với Hồ lão mà nói, khả năng của Giang Nguyên đã ngang ngửa với một bác sĩ trung y hai mươi năm hành nghề y rồi.

- Chẳng lẽ Giang Nguyên lại nhanh chóng nắm giữ được mạch quyết như vậy sao? Cũng chỉ mới được vài ngày thôi mà?

Mặc dù Hồ lão kinh hãi trong lòng, nhưng nhìn thoáng qua Giang Nguyên đang khám cho người bệnh tiếp theo, ông cũng không nói gì.

Sau khi xem hết bệnh nhân, Hồ lão cũng không hỏi Giang Nguyên tình huống này. Bởi vì đây không phải là lời giải thích bình thường có thể giải thích được.

Bởi vì tốc độ Giang Nguyên ngang bằng với Hồ lão, cho nên đến giờ trưa đã khám xong hết tất cả các bệnh nhân.

Ăn cơm trưa xong, Trương Nhạc đã đến làm việc. Vết bầm trên gương mặt cũng đã tan đi rất nhiều. Chỉ là khi chạm mặt đồng nghiệp, nét mặt vẫn hiện lên sự xấu hổ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 50%👉
Combo Full lượt đọc giảm 48%👉

Thành viên bố cáo️🏆️