Nhìn vẻ mặt hoảng hốt của Trương Nhạc, Giang Nguyên thở hắt ra, biết lúc này là không thể nhờ được rồi.
Giang Nguyên không khỏi thầm mắng một tiếng. Hắn quen thuộc cũng chỉ là Trung y, Tây y cũng chỉ biết qua loa mà thôi.
Nhưng lúc này Giang Nguyên cũng không còn cách nào khác. Trương Nhạc đã không nhờ được rồi, vậy thì chỉ có thể dựa vào chính mình, lập tức nhớ đến những tư liệu về cách cấp cứu ngộ độc thuốc trừ sâu. Hắn vứt cái bình nước muối đã hết trong tay sang một bên, sau đó nói với Tiểu Lệ:
- Lấy thêm một chai nữa đến đây.
Trong lúc chờ Tiểu Lệ mở chai nước muối mới, Giang Nguyên suy nghĩ cẩn thận trình tự cấp cứu ngộ độc thuốc trừ sâu lại một lần. Khi tiếp nhận chai nước muối trong tay Tiểu Lệ, vừa rót vào miệng dì Lý, vừa nói với Tiểu Lệ:
- Truyền 50ml glucose cộng với 10mg atropine, duy trì trong vòng mười phút.
- Vâng.
Vốn Tiểu Lệ đang chờ Trương Nhạc ra lệnh, thấy Trương Nhạc lại không nói gì, cô cũng cảm thấy khẩn trương. Lúc này có Giang Nguyên đứng ra chủ trì, trong lòng không khỏi bình tĩnh trở lại, nhanh tay tiêm thuốc.
Trương Nhạc xấu hổ đứng bên cạnh, không biết mình nên làm cái gì, thấy Tiểu Lệ không thể tiêm được, liền vội vã bước đến hỗ trợ đè dì Lý xuống.
Giang Nguyên đổ hết chai nước trong tay, sau đó kéo dì Lý lên phía trước, tay phải nhẹ nhàng ấn vào trong bụng.
Dì Lý vừa mới uống một bụng nước muối, bị Giang Nguyên đè xuống như vậy, bật người nôn ra tiếp.
Nhìn dì Lý nôn ra hết 1000ml nước muối sinh lý, Giang Nguyên nói với Tiểu Lệ:
- Thêm 2% nước than hoạt tính.
Tiểu Lệ đang đẩy ống tiêm, lúc này có chút không biết làm sao.
Trương Nhạc vội vã nói:
- Nào, để tôi tiêm cho, Tiểu Lệ cô đi lấy thuốc đi.
- Vậy làm phiền anh, bác sĩ Trương.
Tiểu Lệ cẩn thận đưa ống tiêm cho Trương Nhạc:
- Còn sáu phút nữa.
- Được rồi, cô đi đi.
Trương Nhạc không ngừng gật đầu.
Tiếp nhận hai cái bình chứa dung dịch nước than hoạt tính, Giang Nguyên bắt đầu rót vào miệng dì Lý.
Trong quá trình sơ cứu bệnh nhân ngộ độc thuốc trừ sâu, quan trọng nhất chính là rửa dà dày. Chỉ có rửa sạch dạ dày thì mới cam đoan có được hiệu quả cứu chữa tốt nhất.
Cho nên, bây giờ điều mà Giang Nguyên làm chính là không ngừng dùng nước để rửa dạ dày thật sạch.
Qua mấy phút đồng hồ, Trương Nhạc rốt cuộc cũng tiêm xong thuốc, mà ngoài cửa phòng khám cũng vang lên tiếng xe cứu thương.
Hai y tá và hai bác sĩ nâng cáng cứu thương chạy vào.
- Sắc mặt người bệnh ửng đỏ, không xuất mồ hôi, đồng tử bắt đầu giãn ra, nhịp tim 106 lần/phút, tinh thần hơi chấn động, đạt đến tình trạng Atropine hóa.
Bác sĩ khẩn trương kiểm tra cho người bệnh, rốt cuộc thở phào một hơi, gật đầu hài lòng, sau đó dùng tay viết xuống tình huống, rồi bắt tay cảm ơn Giang Nguyên:
- Phương pháp cấp cứu của mọi người rất kịp thời, hiệu quả cũng vô cùng tốt. Kế tiếp sẽ do chúng tôi chịu trách nhiệm. Vất vả rồi.
Giang Nguyên mỉm cười gật đầu, sau đó đưa bệnh nhân và bác sĩ ra cửa. Chú Lý quay lại, cuống quýt nắm tay Giang Nguyên, kích động nói:
- Bác sĩ Giang, cảm ơn cậu, cảm ơn.