Ngẫu nhiên đối mặt với ánh mắt u oán của Từ Thanh Linh, còn có Lý Tiểu Vũ tâm trạng không được vui, hắn vẫn có chút không được tự nhiên, nhưng dù sao cũng tốt hơn những ngày trước rất nhiều. Bây giờ hắn thật sự không muốn trêu chọc người nào cả. Những chuyện như vậy, không biết phải nói như thế nào cho rõ ràng. Những cô gái này, nói không thu hút hắn thì là giả. Chỉ là hắn cũng không rõ mình chỉ thích hay là yêu nữa.
Tạm thời không có cách suy nghĩ về việc này, cũng như không có cách lựa chọn khác, hắn chỉ có thể kéo dài khoảng cách với các cô. Có như vậy mới không bị đau khổ.
Mặc kệ thế nào, Giang Nguyên đang định vứt bỏ mấy thứ làm cho hắn phiền muộn này đi, nhưng phiền toái cứ đến tìm hắn.
Sáng hôm nay, khi bước đến khu rừng, sắc mặt Giang Nguyên cứng lại, bởi vì hắn nhìn thấy có một người đang đứng.
Nhìn thấy người nọ, mày Giang Nguyên cau lại, sắc mặt ngưng trọng, thoáng dừng bước chân. Bởi vì cảm giác nói cho hắn biết, phía trước cũng không chỉ có một mình Tề Nhạc Minh. Giang Nguyên vểnh hai cái lỗ tai, nghe được tiếng hít thở rất nhỏ theo gió truyền đến, gương mặt của hắn liền trầm xuống.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây