Bởi thình lình có một khúc nhạc đệm này nên tiết tấu khám bệnh của phòng khám liền chậm lại. Mà bệnh nhân đang đợi khám bên cạnh thấy tình huống này, lại khó có thể gặp người bác sĩ Giang cũng không bắt bệnh chuẩn, cho nên đều tò mò, hơn nữa nhìn người trung niên chỗ Hồ lão y sư kia đều lộ vẻ đồng tình. Người này cũng thật đáng thương, không ngờ bị bệnh ngay cả bác sĩ Giang cũng không chẩn đoán được...
Mà Trương Nhạc một bên lúc này cũng xử lý xong một bệnh nhân, ngừng tay, bắt đầu chú ý một người bệnh này. Ba thầy trò đều tiến đến, bệnh nhân bên cạnh cũng không tiện thúc giục, cùng kiên nhẫn chờ đợi.
Hồ lão y sư kiên nhân tiến hành vấn chẩn tỉ mỉ lại một lần, sau đó nhìn một số tư liệu người đàn ông trung niên kia mang tới. Người đàn ông trung niên kia giờ cũng cẩn thận trả lời từng câu, sợ mình quên gì đó.
Sau khi hỏi xong, Hồ lão y sư cũng hơi sửng sốt. Từ vấn chẩn mà thấy, rõ ràng bệnh nhân là một người bị Tiêu khát chứng, tại sao Giang Nguyên lại không thể quyết định? Nhưng ông lại hiểu rất rõ Giang Nguyên. Nếu đúng chỉ là Tiêu khát chứng, như vậy hắn không có vẻ khó quyết định như vậy.
Lập tức ánh mắt ông hơi sững lại, đưa tay đặt lên uyển mạch của người trung niên, bắt đầu xem mạch thật cẩn thận.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây