Ông chần chừ một chút, sau đó rốt cục không nhịn được, hạ giọng nói:
- Bác sĩ Giang, hiện giờ tôi cảm thấy đã rất không tồi rồi, có phải là nên thử...
Nghe thấy Dương Vân Dương muốn nói lại thôi, nhưng vẻ chờ mong và hồi hộp trong lòng khó có thể dấu nổi, Giang Nguyên cũng không nén nổi hơi buồn cười. Mặc dù Dương Vân Dương có địa vị cao, đối mặt với các loại đồ vật đều có thể vững vàng, ít nhất là có thể cư xử tự nhiên.
Nhưng khi đối mặt với vấn đề này, ông vẫn khó có thể ức chế sự hưng phấn và lo lắng trong lòng được. Giang Nguyên cũng tương đối thông cảm. Chẳng qua là một người thầy thuốc, hắn vẫn muốn chữa trị cho hoàn mỹ nhất. Còn về việc lựa chọn thế nào thì lại là chuyện của đối phương rồi.
- Trưởng phòng, đối với việc này, tôi đề nghị chờ tới trạng thái tốt nhất, sau đó mới bắt đầu... Chuyện này đối với ông sẽ có lợi nhiều hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây