Lý Nguyên Bân và Sư Mông rời khỏi hang động, thấy trên bãi cỏ phía trước thạch động có hơn mười kỵ sĩ dũng mãnh đang vây quanh mười cao thủ Tuyệt Y Đường, ánh mắt bất thiện, gầm thét nhìn sắc mặt trắng bệch của các cao thủ Tuyệt Y Đường.
Đám kỵ sĩ này có hình dáng khác nhau. Có người đầu báo, có người đầu sư, có người đầu sói, thậm chí còn người đầu gấu. Hơn nữa vật cưỡi cũng không giống nhau. Ma báo và ma sói chiếm đa số. Trong đó còn xen lẫn một ít ma sư.
Đám ma thú dùng để cưỡi này còn lớn hơn so với ma thú bên ngoài. Lúc này, bọn chúng đứng tại chỗ, dùng móng cào cào mặt đất, thỉnh thoảng thở khì khì văng cả nước mũi về phía cao thủ Tuyệt Y Đường đang cầm binh khí phòng vệ, đôi lúc phát ra tiếng gầm thét.
Nhìn đám kỵ sĩ, ánh mắt Lý Nguyên Bân lóe lên sự chán ghét lẫn sợ hãi. Rõ ràng, trước mặt đám kỵ sĩ này, lão ta không bằng.
- Sư Mông, ngươi bị thương trong tay một Nhân tộc? Hắc hắc…
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây