Thượng tá Hồ nghe thấy Bộ trưởng Nghiêm ra lệnh cũng thở phào nhẹ nhỏm. Hai ngày nay để cưỡng chế người nhà các vị quan chức cao, cảnh sát vũ trang anh ta cũng gánh khá nhiều áp lực. Tuy hiện nay đã có thông báo trên danh nghĩa của Quốc vụ viện, nhưng ngày nào cũng bị mấy vị Chủ nhiệm Bộ trưởng kia nhìn chằm chằm, trong lòng cũng hơi hoảng loạn.
Giờ cuối cùng họ có thể mở một cửa, cho người nhà của mấy vị quan chức lớn này vào thăm viếng cháu chắt bảo bối của họ. Áp lực mà bọn Thượng tá Hồ đang gánh rõ ràng cũng giảm đi rất nhiều.
Đương nhiên, số người vẫn phải hạn chế đã giúp anh ta và Bộ trưởng Nghiêm được nở mày nở mặt. Bao nhiêu người được vào, cho ai vào, cũng là một vấn đề. Chỉ cần khống chế tin tức, lén thông báo cho mấy vị lão đại cấp tương đối cao, để phu nhân hoặc con dâu của họ gì đó vào thăm một chút cho yên tâm, đó đã là một nhân tình không nhỏ.
Bộ trưởng Nghiêm nhìn Thượng tá Hồ mặt mày vui vẻ thoải mái đi ra ngoài thì cũng cảm thấy tương đối có mặt mũi. Mệnh lệnh này của mình đã đưa ra rất thỏa đáng lại kịp thời. Mình có thể diện, cấp dưới cũng vui mừng. Mặc dù mình không phải một Tổ phó thường vụ, nhưng trước mặt những cấp dưới này cũng phải có chút tiếng nói, hơn nữa cũng sẽ được cấp dưới ủng hộ. Như vậy thì uy nghiêm đã bị mất không phải sẽ có thể kiếm trở về sao?
- Giờ đã có thể phán đoán bệnh dịch sẽ lây truyền qua đường tiêu hóa và thể dịch... Thuốc ức chế bệnh dịch theo dự tính sẽ chế tạo xong trong sáu giờ đồng hồ nữa...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây