Lộ Dao không hề thấy ngượng ngùng vì nói chuyện một mình, cô nói liên tục, giống như đang trò chuyện với bạn bè trong thời gian rảnh rỗi vậy: “Tôi biết thời đại đã thay đổi, việc gì cũng theo đuổi hiệu quả cả. Cho nên cho dù là lần đầu gặp mặt, thậm chí tôi còn chưa tự giới thiệu bản thân mình nhưng vị khách hàng đó lại rất thân thiện muốn nhào đến xem thử đầu tôi trông thế nào. Thế nhưng tôi lại là một người nguyên sinh khá bảo thủ, không thích nhưng cách chào hỏi thô lỗ mất lịch sự như thế.”
[Dã tinh số 66: Sau đó? Sau đó thì sao? Cô tay không tấc sắt đánh bại đám người máy kia à?]
Lúc Lộ Dao nhìn thấy dòng bình luận này thì cười rồi lắc đầu: “Lúc đó trùng hợp tôi đang cầm một quyển sách trên tay, vào thời khắc nguy hiểm đó thì không thể suy nghĩ được gì nhiều nữa nên đã đưa nó lên, định dùng sách để cản cú đánh trí mạng đó lại. Nhưng sách là một món đồ rất mỏng manh nên đương nhiên không thể ngăn được cú đánh mạnh mẽ kia. Vào giây phút đó, bìa sách bị xé tan tành thành các mảnh nhỏ, để lộ ra những trang sách trắng tinh bên trong.”
Nói đến đây bà chủ cúi đầu mở quyển sách có bìa sách màu xanh lam đang nằm trước mặt mình ra, đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt trên những trang sách trắng tinh bên trong: “Khi khách hàng đọc được những dòng chữ bên trên thì đột nhiên lại ngừng tấn công tôi.”
Khi câu chuyện kể đến đây thì mùi chiêu trò đã không thể che giấu được nữa, bắt đầu có khán giả than phiền rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây