Mặc Chúc cúi người lấy ra một viên đậu phộng từ phía dưới bàn trà, cứ như đang kể một câu chuyện phiếm vậy: “Lục Minh Tiêu đã nói có lẽ loài người có thể tự cứu lấy mình, còn nói loài người không hề yếu ớt như chúng ta tưởng tượng. Ba năm trước, ta đã thử tung tin tức ra bên ngoài. Có thể loài người đúng thật không hề yếu đuối như ta nghĩ nhưng họ lại chậm hiểu hơn những gì ta dự đoán, họ không hề phát hiện ra gì cả.”
Cuối cùng mảnh ghép gợi ý do anh ta làm ra lại trở thành đồ cưới của bà chủ.
Bây giờ suy nghĩ lại lúc Lục Minh Tiêu đưa ra đề nghị thì có lẽ đã bắt đầu tính toán mọi chuyện rồi.
Không lâu sau kẻ giết Thần chỉ biết chém giết, trước giờ không sử dụng đầu óc kia cũng đã bắt đầu chơi trò đấu trí rồi.
Chỉ là Mặc Chúc không biết rốt cuộc Lục Minh Tiêu và người trong Thần Điện kia đang dùng quy tắc gì để đấu với nhau, ngay cả tin tức mà anh ta tiện tay tung ra cũng có thể bị lợi dụng trở thành con cờ của họ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây