Thời Diên lập tức nói ngay: “Có một số việc nói trước không có ý nghĩa gì lắm nên trừ ký khế ước ra thì tôi và lão Thẩm không nói thêm gì nữa, nghe ý bà chủ là được rồi. Mọi người cứ đi vào rồi biết.”
Tạ Giai Nhiên và Lư Yên Lâm quay sang nhìn nhau, cứ cảm thấy mấy người đàn ông này lại chuẩn bị làm chuyện gì nhàm chán.
Trái lại Tạ Tu Lương thì lại khá hứng thú với nơi này. Gió đêm mát lạnh thổi tới làm tinh thần trở nên tỉnh táo hơn nhiều, nhẹ nhàng sảng khoái hơn lúc vào mấy câu lạc bộ giải trí.
Lộ Dao đẩy cửa khách sạn, ánh đèn vàng ấm áp lập tức tràn ra ngoài rồi ánh lên mặt những người phía sau, theo sau đó là âm thanh náo nhiệt và mùi thức ăn thơm phức đánh thẳng vào giác quan con người.
Lộ Dao hít một hơi thật sâu rồi dẫn đầu bước vào trong: “Xin lỗi mọi người, tôi tới hơi trễ.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây