Lộ Dao: “Vùng đất của những giấc mơ không bị bốn mùa ràng buộc. Nếu hai người đã xác định được thực đơn và mùi vị thì có thể làm bất cứ lúc nào.”
Dư Thải: “Thứ mà tôi thích là cái không khí đó cơ. Núi thẳm đêm tuyết, một bát mì sợi nóng hổi ăn đến nỗi chóp mũi toàn mồ hôi, nghĩ đã thấy thoải mái rồi.”
Lộ Dao: “Gần đây khách sạn suối nước nóng lại bắt đầu có tuyết rơi, còn thành phố Dao Quang thì còn phải chờ thêm một thời gian nữa.”
Một nhân viên dè dặt hỏi: “Bà chủ, quà Trung thu của tôi có thể là một nắm tuyết không?”
Trông nhân viên này có vẻ không lớn lắm nhưng thực ra cậu ta đã sống ở Vùng đất của những giấc mơ cả trăm năm rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây