Diên Vĩ nghe ra ý của Lộ Dao: “Tôi có thể nấu cơm ở chỗ này sao?”
Lộ Dao gật đầu: “Cô có thích không?”
Diên Vĩ cứ như không tin vậy. Cô ấy sững người mất mấy giây rồi mới từ từ lấy lại được phản ứng, chỉ là sau đó lại hơi chần chừ: “Nhưng mà đồ ăn người khổng lồ làm ăn rất ngon.”
Lộ Dao: “Đây không phải là vấn đề. Người khổng lồ cũng có rất nhiều chuyện không làm được. Chẳng hạn như chúng tôi không biết làm mì khoai tây này, cũng không biết nấu canh thịt thỏ sừng.”
Trúc Châu đi tới vỗ nhẹ vai Diên Vĩ. Diên Vĩ cúi đầu cười rộ lên: “Ừ, tôi rất thích nơi này.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây