Lộ Dao không có thời gian chạy tới khu Đông nữa nên cô gọi theo số điện thoại liên lạc được ghi trong [Hướng dẫn tâm đắc khi mở cửa hàng] để nhân viên bên đó tới đón Hoàng Kỳ về.
Nghe xong lời tố cáo của Lộ Dao, đầu dây bên kia yên tĩnh mất mấy giây sau đó đổi sang một người khác nghe máy. Người này nói với cô bằng một giọng điệu rất hung hăng, rằng từ trước đến giờ chưa từng có chủ cửa hàng nào trả nhân viên mà ủy ban khu phố phái tới về cả.
Thái độ của Lộ Dao rất kiên quyết: “Nhân viên mà quý ủy ban giới thiệu đến cửa hàng tôi có tư tưởng cực kỳ ngoan cố, cứ nghĩ gì là làm nấy, hoàn toàn không thể đảm nhiệm công việc trong cửa hàng được, nửa đêm còn chạy đi đánh khách nữa, bôi nhọ danh dự của cửa hàng và tạo thành tổn thất kinh tế nghiêm trọng cho tôi. Theo lý mà nói thì tôi không chỉ phải trả cậu ta về mà còn phải bắt mấy người bồi thường tổn thất cho tôi nữa kìa.”
Lần này đầu dây bên kia im lặng lâu hơn nữa, hơi thở cũng trở nên hổn hển, có điều việc khiến bọn họ yếu thế là bà chủ này cây ngay không sợ chết đứng, lời nói cực kỳ sắc bén, thái độ hoàn toàn không sợ hãi chút nào.
Theo như tin tức và số liệu đã thu thập được gần đây thì đúng là trước mắt bọn họ chẳng có cách nào để bắt cô cả.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây