Bình thường lòng dạ Phương Tòng thâm sâu nên rất hiếm khi thể hiện cảm xúc ra mặt như thế này.
Mặc dù hơi ngạc nhiên nhưng Trần Huy Sinh vẫn thật thà đáp: “Thì ở chỗ ngã tư đối diện đấy. Có hai bà cháu bày mấy hộp đồ ăn ra bán ở đó, số lượng không nhiều lắm, sau khi tôi mua xong thì bọn họ cũng dẹp quầy luôn. Chẳng lẽ mấy món này có vấn đề?”
Phương Tòng liên tục nhét bánh bao vào miệng nhai, ăn hết lại cầm bánh rán lên cắn một cái rồi lắc đầu nguầy nguậy: “Anh mua mà không nếm thử à?”
Trần Huy Sinh lắc đầu: “Dù sao thì mùi vị cũng giống nhau cả, nếm hay không có khác gì nhau đâu?”
Trong lúc không hề có sự chuẩn bị trước nào, Phương Tòng bị thức ăn có hương vị gần như giống thật này dọa cho giật bắn mình. Đến khi đầu óc vừa kích động đến nỗi trắng xóa dần dần bình tĩnh lại rồi, anh ta mới hất đầu ra hiệu cho Trần Huy Sinh: “Anh nếm thử một miếng đi đã.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây