Cửu Trọng Ma Sát điện.
Lộ Dao và Trạch Duyên ngồi trên nóc tầng cao nhất của cung điện nhìn ra xa xăm. Trăng máu treo trên bầu trời như một con mắt, Thiên Uyên thành rực rỡ ánh đèn chẳng hề thua kém thành phố đèn điện.
Lộ Dao khoanh tay, vuốt nhẹ cánh tay, lúc nãy cưỡi rồng không có cảm giác, ngồi xuống mới thấy quanh người lạnh giá hơi chịu không nổi.
Trạch Duyên giơ tay lên quơ một cái, một chiếc áo khoác lớn màu đen bọc lấy Lộ Dao, bỗng chốc ngăn cách hơi lạnh của Ma vực.
Người Lộ Dao dần ấm lên, cô nghiêng đầu nhìn anh: “Ma vực thú vị hơn tưởng tượng của tôi. Nhưng mà, rốt cuộc anh muốn nói gì với tôi vậy?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây