Đêm khuya thanh tĩnh, chỉ lác đác vài vị khách ngồi trong quán.
Tối nay Chung Liên Gia không chơi game mà cầm điện thoại đọc tiểu thuyết. Hôm qua đánh mấy ván, tan làm về bị đau vai mỏi cổ, cổ tay cũng khó chịu, đều là cơn đau để lại lúc làm tuyển thủ.
Tiểu báo yêu đi đến quầy bar, lấy hai hộp mì ăn liền, hai cây xúc xích, còn muốn hai cây xúc xích nướng.
Bên cạnh quầy bar có nước nóng, tiểu báo yêu lấy nước xong, nhuần nhuyễn chọc nĩa cố định nắp úp mì, niềm nở đẩy đến bên tay Tiểu Chung: “Chung ca, ăn mì chung nhé.”
Tiểu Chung ngẩng đầu lên, hơi ngạc nhiên, ngay sau đó nảy sinh chút cảm giác được cưng mà sợ, nhìn tiểu báo yêu cười híp mắt, khó mà nói ra được hai chữ “không cần”.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây