Sáng hôm sau Lộ Dao dậy hơi muộn, Bất Độc và Lục Minh Tiêu đã ngồi trong nhà ăn rồi.
Chậu hoa của Tiểu Mộng để ở vị trí cạnh Bất Độc, trước chậu hoa đặt một cái đĩa ăn nhỏ, bên trong đựng giọt nước mắt của Thúy Hoàng Tinh.
Lộ Dao mặc đồ ở nhà bước ra, uống một hớp sữa đậu nành ngọt ngào, hỏi: “Tối qua có chuyện gì vậy? Thần tọa đó là thần vị chí cao?”
Lục Minh Tiêu rũ mắt, cắn trứng ốp la, lí nhí đáp lại một tiếng: “Ừm.”
Lộ Dao nghiêng đầu nhìn anh một cái: “Anh không muốn lên làm thần à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây