Tịch Vỹ chớp mắt: “Tại sao phải làm vậy?”
Lộ Dao: “Nếu không biết dáng vẻ của thế giới, cũng không biết mình muốn gì thì sao cậu tìm ra con đường của riêng mình được?”
Tịch Vỹ: “Nhưng từ khi sinh ra tôi đã có mắt thần đạo rồi, nhưng đến giờ mới biết hoá ra thế giới trong mắt người Bình giới lại rực rỡ tươi đẹp như vậy. Nếu ngài đã thành thần thì những gì mắt ngài có thể thấy cũng giống tôi thôi.”
Lộ Dao gật đầu: “Đúng là mắt thần đạo khá phiền phức, có điều ta không thích nhìn thế giới qua mắt thần đạo nên mới đến đây mở tiệm hoa.”
Lộ Dao đi tới trước giàn hoa, lấy một chậu hoa nhãn cầu xuống đưa cho Tịch Vỹ: “Đây là loài hoa đặc biệt mà ta trồng được. Cậu có mắt thần đạo nhưng vẫn có thể nhìn thấy dáng vẻ thật sự của hoa cỏ trong tiệm là vì ta đặt hoa nhãn cầu ở trong tiệm.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây