Lộ Dao hòa nhã liếc nhìn hết ba người, rồi nhìn Bàng Sĩ Minh: “Anh chàng này còn có ý kiến gì khác không?”
Bàng Sĩ Minh hơi căng thẳng, anh ta vừa nghe qua một lượt cũng coi như biết sơ được lòng dạ đen tối của đám người này rồi.
Anh ta thầm nghĩ bà chủ có năng lực kinh doanh con phố độc đáo như thế này, dù có vẻ trẻ tuổi cũng tuyệt đối không thể là người tâm tính Bồ Tát như họ thấy trước mắt.
Bàng Sĩ Minh cân nhắc kỹ càng rồi dè dặt trả lời: “Sản phẩm cửa hàng tạp hóa bán như đồ vật ngoài trái đất, vừa lạ vừa thú vị. Chỉ là tôi thấy không nên bán mấy món đồ độc đáo này một cách dễ dàng như vậy, cây đẹp trong rừng ắt sẽ bị gió thổi ngã, có khi kín tiếng chút sẽ ổn hơn.”
Lộ Dao trầm ngâm: “Ý của anh là không muốn thấy hoặc tiếp xúc tin tức liên quan đến cửa hàng tạp hóa?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây