Con ngươi đỏ thẫm của Bất Độc khẽ run rẩy, chậm rãi ngẩng đầu, khi nhìn rõ được gương mặt quen thuộc thì cả người chấn động: “Mẹ? Sao mẹ lại ở đây? Mau ra ngoài! Con có thể giải quyết, tuyệt đối sẽ không cho phép chúng đến thế giới này.”
Lộ Dao cúi xuống, chạm vào mái tóc bạch kim mềm mại của cậu, khẽ nói: “Yên tâm, mẹ chặn miệng hố lại rồi, chúng không đến đây được.”
Ánh mắt của Bất Độc đầy ngạc nhiên: “Mẹ, có phải mẹ... Nhớ ra rồi không?”
Lộ Dao ngồi xuống ôm lấy Bất Độc, vỗ nhẹ vào lưng cậu: “Con mệt rồi, nghỉ ngơi một lát, ngoan.”
Bất Độc không muốn ngủ, quái vật tia vào thế giới này như hổ rình mồi, chúng muốn cướp đi tia sáng linh hồn cuối cùng của mẹ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây