Nhan Thượng Thanh gắp từng món đồ ăn ra khỏi hộp, mỗi loại đều nếm thử một ít, còn gọi cả Hòa Mễ, Kỷ Hân đến ăn cùng nữa, sau khi ăn được một lúc thì như được tiếp thêm dũng khí vậy, anh ta nắm chặt lấy điện thoại đi về phía cửa: “Tôi ra ngoài gọi điện thoại.”
Đợi khi phòng khách yên tĩnh trở lại thì Hòa Mễ mới liên tục gắp điểm tâm trong mâm: “Những món này ngon thật đấy, cô không ăn thử sao?’
Kỷ Hân lắc đầu.
Tâm trạng của Hòa Mễ rất tốt, cô ấy cầm vài miếng điểm tâm lên rồi đứng cạnh cửa sổ, lúc phát hiện đứng trên lầu hai cũng có thể nhìn thấy phố phường của triều Đại Vũ thì không khỏi phấn khích: “Đây quả thật là một nơi rất tốt.”
Kỷ Hân vẫn không có tâm trạng tiếp lời.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây