Khốc Bát khôi phục lại giọng điệu buông thả như ban đầu: “Cũng không phải có ý muốn dạy đời cô hay gì cả, chỉ là những cô nương đó đã đến đây từ rất sớm, ngồi không mấy tiếng đồng hồ, vừa mới về thôi. Nếu như tối nay lại phải cất công đến đây một chuyến nhưng không làm được gì, hoặc là không nhận được sự tôn trọng đáng có thì cho dù bà chủ có ơn với họ thì lòng người ta cũng không chịu nổi sự dày vò như thế đâu.”
Trong lúc nói chuyện, Khốc Bát đã đưa hai người họ đến căn phòng mà Phó Trì đang nghỉ ngơi rồi quay người rời đi ngay.
Phó Trì liếc mắt qua đó, thấy hai mắt Kỷ Hân đỏ lên thì cũng không nói gì cả, ngồi được một lúc rồi đứng dậy nói: “Không dễ gì mới đến đây được một chuyến, tôi phải đến những cửa hàng khác xem thử đây. Nhớ kỹ một điều, bà chủ sẽ không ép các cô, nên là nếu muốn làm gì hoặc từ chối điều gì thì hãy suy nghĩ thật kỹ.”
Phó Trì đi rồi.
Hai mắt Kỷ Hân đỏ ửng lên, đứng ngồi không yên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây