Sau khi uống thuốc được một lúc, Cố Lương Thời bắt đầu buồn ngủ nên ngả đầu xuống sô pha ngủ thiếp đi.
Bình An đắp chăn lên cho ông ấy sau đó đứng một bên chờ. Đôi mắt điện tử của nó không ngừng quét qua quét lại cái chậu thuỷ tinh trên bàn uống trà.
Cố Lương Thời cũng không ngủ quá lâu. Chỉ chừng mười phút sau, cơn đau đã kéo ông ấy ra khỏi giấc mơ, đau đến mức ông ấy muốn chết quách đi cho rồi.
Hiện tại ông ấy chỉ cần chịu đựng thêm một thời gian nữa thôi.
Vì đã có lý do để chờ đợi nên Cố Lương Thời cảm thấy ngày hôm nay dài hơn bình thường. Một ngày trôi qua mà như bị giãn ra thành ba năm ngày vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây