Cửa xe chậm rãi hạ xuống, Lộ Dao ngẩng đầu lên nhìn tài xế.
Cố Lương Thời hiểu ý cô nên bảo tài xế xuống xe chờ.
Lộ Dao không muốn chiếm quá nhiều thời gian của Cố Lương Thời nên hạ giọng xuống hỏi thẳng: “Nếu sau này ở khoảnh khắc cuối cùng ông đột nhiên biến thành một bụi cỏ, một bụi hoa hoặc một cái cây thì ông cảm thấy thế nào?”
Cố Lương Thời tưởng Lộ Dao vội vàng chạy tới là có chuyện quan trọng gì cần nói với mình, ai ngờ cuối cùng lại nghe cô hỏi một vấn đề không rõ ràng như vậy. Chẳng hiểu sao trong lòng hiện lên suy nghĩ có thể đây là lần cuối mình gặp bà cụ kỳ lạ này nên Cố Lương Thời nghiêm túc suy nghĩ mấy giây rồi bỗng có mấy hình ảnh xa xưa xuất hiện trong đầu ông ấy.
Đến khi ngước mặt lên lần nữa thì đôi mắt vốn đục ngầu của ông ấy đã trở nên tỉnh táo hơn hẳn, vẻ mặt cũng như đang hoài niệm: “Vậy tôi muốn trở thành một cây sơn trà.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây