Lộ Dao kéo Bất Độc đứng dậy khỏi vũng máu, người tuyết nhỏ nhắn với gương mặt dính đầy máu, ấm ức nhìn lên gương mặt tái nhợt của Lộ dao, mái tóc bạch kim bị gió thổi tung bay, nước mắt rơi khỏi đôi mắt đỏ ngầu ấy cũng có một màu đỏ thẫm.
Bất Độc bổ nhào vào lòng Lộ Dao: “Mẹ ơi.”
Lộ Dao ôm lấy cơ thể lạnh tanh của Bất Độc, máu trong lòng bàn tay cọ vào người Bất Độc. Màu đỏ chói mắt nổi bật hoà vào làn tuyết trắng tinh, một lúc sau như bị phần tuyết trắng hút sạch, biến mất không thấy đâu nữa.
Đầu Lộ Dao bỗng loé lên một linh cảm rất kỳ lạ, cảm giác ấy giống với lần trước gặp được nữ thần Thâm Uyên và Thiên Ảnh vậy, vừa gặp Bất Độc là biết tình trạng của cậu không ổn ngay.
Cô vỗ nhẹ lên lưng cậu nhóc trong lòng để an ủi, sau đó đợi đến khi bình tâm lại rồi mới đưa ra quyết định: “Con nên về núi Thiên Môn rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây