Lộ Dao đứng trước cửa tiệm sách, tay phải đặt ngang trán, ngẩng đầu lên nhìn chiếc phi thuyền trên bầu trời: “Sao nó có màu đỏ thế?”
Khê đến đảo Quán cũng được vài năm nhưng đây là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy phi thuyền của ba khu đảo Nội: “Màu đỏ đại diện cho tội có thể tha thứ được. Với những tù nhân ở ba khu trên đảo Nội, người có tội nhẹ nhất cũng tương đương với việc một mình huỷ diệt toàn bộ nền văn mình của một hành tinh đấy.”
“Bọn tôi khác với họ.” Khê nói được một lúc thì quay đầu lại nhìn Lộ Dao: “Bà chủ, tốt nhất là hôm nay cô nên thay cơ thể người máy vào đi. Nghe nói đám tù nhân của ba khu đảo Nội sẽ có mặt trong buổi livestream lần này của tiệm sách, chúng cũng đã hiểu phần nào về cô rồi. Thủ đoạn của đám người đó rất đáng sợ, cho dù là cô thì e là cũng không thể dễ dàng ứng phó được.”
Hệ thống hiện thực hóa ước mơ phì cười.
Khê diễn cũng ra gì phết đấy nhỉ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây