Nhưng sự chênh lệch to lớn mâu thuẫn với thực tế này khiến Từ Hiểu Hiểu đau khổ không chịu nổi.
Cô ta không còn là con nít nữa. Cô ta đã hiểu rằng thực tế vô cùng bất lực và nặng nề.
Thế nên truyện trẻ con như này không lừa được cô ta nữa.
Lộ Dao lẳng lặng chờ Từ Hiểu Hiểu phát tiết. Chờ cô ta khóc xong, cô mới cầm lấy tay cô ta rồi thấp giọng nói: “Hiểu Hiểu, tôi biết cô rất đau khổ. Nếu, tôi nói là nếu nhé, cô có cơ hội quay lại tuổi thơ của ba mẹ mình, có thể cô cũng sẽ phát hiện ra bọn họ cũng không có được những gì cô khao khát.”
Từ Hiểu Hiểu ngẩn người ra, ngay cả tiếng khóc thút thít khẽ khàng cũng im bặt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây