“Đây là cái gì?” Hồ Tiêu không hiểu.
Trịnh Tư Dao cũng tò mò lại gần cầm lấy tấm danh thiếp trong tay Lộ Dao: “Cửa hàng này... Chẳng lẽ cô là bà chủ?”
Lộ Dao cũng không muốn che giấu nên gật đầu: “Đúng thế, bình thường cửa hàng tôi bán chút đồ chơi và quà vặt, chỉ là nghiệp vụ chủ yếu vẫn là bổ túc thời thơ ấu cho khách hàng.”
Lượt bình luận trong phát sóng trực tiếp của Hồ Tiêu lại nhanh chóng tăng vọt lên.
[Bổ túc thời thơ ấu ư? Là ý gì vậy?]
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây