Tiêu Trạch không khóc rống lên ở trước mặt người lớn mà trốn vào trong chăn lén lút khóc nức nở một mình, đè sự tủi thân xuống.
Sợ rằng trước đây đã từng có ký ức không tốt về việc khóc lóc ầm ĩ.
Người lớn cho rằng thế giới của trẻ nhỏ vô ưu vô lo, không biết chúng đã học được cách thích nghi với thế giới, hơn nữa còn không ngừng sửa đổi hành vi của mình.
Kinh nghiệm khám phá thế giới, đã khiến Tiêu Trạch đầu đinh học được sự nhẫn nại và chờ đợi.
Đó là cách cậu ấy lựa chọn ở chung với thế giới, sau khi phản kháng vô hiệu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây