Cao Dương hơi nhếch đuôi mắt lên, lẳng lặng nhìn chằm chằm Lộ Dao hồi lâu như đang suy tư điều gì, một lát sau anh ta mới trả lời: “Tôi đã nói rồi, không cần trả công. Nếu bà chủ cảm thấy áy náy trong lòng thì có thể đồng ý một yêu cầu của tôi không? Yên tâm, sẽ không làm khó cô đâu.”
Đây là có ý không muốn lấy thời gian rồi.
Lộ Dao gật đầu: “Mời nói.”
Cao Dương: “Tôi hy vọng cửa hàng đồ ăn nhanh sẽ luôn để dành cho tôi một bàn. Dù tôi tới lúc nào cũng có thể vào dùng cơm.”
Đoàn tàu trưởng thông minh tháo vát lễ phép như vậy khiến Lộ Dao không tiện từ chối.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây