Tiểu Đào tiến lại gần, trong mắt tràn đầy khó tin: “Cô nương ăn mặc như vậy thật giống tiểu cô nương, nhưng mà... Cô nương thật sự rất đẹp.”
Lộ Dao vừa thu dọn đồ đạc, trả lời: “Trời sinh đã đẹp, không cần trang điểm đậm. Cô nghỉ trước đi, tôi sang phòng bên cạnh trang điểm cho Huyền Li và Vọng Sinh.”
Cửa phòng mở ra lại đóng lại, Trần Liên Liên ngồi một hồi, không nhịn được đứng dậy.
Gương cùng với những son phấn dễ dùng kia đều bị bà chủ nhỏ lấy đi, trong phòng này cũng không có gương đồng, nàng ấy rót một ly nước lạnh, chậm rãi đến gần, nhìn hình ảnh phản chiếu trong nước, lại nhìn hoài không chán.
Tiểu Đào đứng ở một bên thấy rõ ràng, trong lòng có chút hâm mộ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây