Lộ Dao dỗ dành Chu Châu xong thì chuẩn bị đến cửa hàng Lông Xù, trước khi đi còn đến chào Khốc Bát: “Tan làm đừng đi vội, đợi tôi về nhuộm tóc cho anh.”
Khốc Bát đỏ mắt đứng ở cổng soát vé, hắn cúi đầu, xua tay ra hiệu “đã nghe rõ”.
Cảm xúc mà “Mùa hoa rơi gặp lại chàng” mang đến quá mãnh liệt và kéo dài, đến nỗi mà khi nhắc đến chuyện nhuộm tóc, Khốc Bát cũng không vui lên nổi.
Hắn là sát thủ, thời thơ ấu của hắn không khác Hoa Thời là bao.
Nếu không có lão Các chủ nhặt hắn về Lăng Tiêu Các thì có thể hắn đã chết non vào cái năm bị mất mùa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây