“Móng vuốt to như cái bàn đặt ở bên cạnh sân khấu, yêu quái xấu xí vừa nhìn thấy khách vào xem thì chảy nước miếng, chảy xuống cả mặt đất làm cho mặt đất có những lỗ to như cái bát.” Gã đàn ông có râu quai nón quan sát phản ứng của mọi người rồi tiếp tục khoa tay múa chân: “Lúc đó ta sợ tới mức kéo thê tử của ta bỏ chạy, suýt chút nữa là bị ăn thịt rồi.”
Trong đám khách hàng đang ngồi có người lên tiếng: “Hóa ra là ngươi nói cái quảng cáo kia, ta đi ở bên ngoài cũng thấy được. Lúc mới nhìn sơ qua thì thấy rất kinh dị nhưng nhìn nhiều cũng thành thói quen. Thật ra ta chỉ tò mò với món bỏng ngô trong rạp chiếu phim, quái vật cũng thích ăn món đó. Không biết món đó bán ở bên ngoài có khác nhiều không?”
Bỏng ngô trở nên hấp dẫn từ khi việc kinh doanh của rạp chiếu phim phát triển tốt. Bên ngoài có rất nhiều người bán hàng rong bắt chước theo để kiếm tiền.
Mặc dù hương vị rất khác với ở trong rạp nhưng nhiều người không biết là không xem phim vẫn có thể mua bỏng ngô nên không dám tiến vào rạp chiếu phim để mua. Bọn họ nhìn thấy bên ngoài có bán đồ ăn giống vậy thì lâu lâu cũng mua một chút để nếm thử.
Trong thời gian này, bỏng ngô chính là món ăn vặt lề đường đắt khách nhất ở Lương Kinh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây