Hứa Như Dân lần lượt đút từng miếng cho Nhị Tâm ăn, cho đến khi trên đĩa chỉ còn lại một miếng cá cuối cùng, lúc gắp lên anh ta hơi dừng một chút, nhưng vẫn có ý định đút qua.
Nhị Tâm lại đứng lên vào lúc này, mông đạp một cái nhẹ nhàng nhảy xuống bàn, kêu meo meo, ân cần cọ vào chủ tiệm đi ra từ phòng bếp.
Hứa Như Dân: “...”
Xem ra đầu óc của con mèo béo này cũng không nhỏ, Hứa Như Dân không phát hiện bản thân anh ta đã vô thức nhếch khóe miệng, cúi đầu ăn miếng lát cá “cuối cùng”, ánh mắt hơi mở ra, vẻ mặt mang theo sự kinh ngạc.
Từng miếng phi lê cá trắng như tuyết trong suốt này không có một chút mùi tanh nào, vừa giòn vừa ngọt, có thể hình dung nó với cá đuối nhỏ giống nhau như đúc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây