Tần Mộng ngồi ở cửa cửa hàng, thì thào tự nói: “Tại sao không được?”
Lộ Dao: “Có lẽ điều kiện để trở về của mỗi người là khác nhau. Đừng ủ rũ.”
Tần Mộng ôm đầu như muốn sụp đổ: “Nhưng mà tôi cần phải mau chóng trở về!”
Thời gian càng muộn, cô ấy càng bị mọi người quên lãng, muốn quay về vị trí năm xưa lại càng khó hơn.
Không biết Cà Ri Ngọt tỉnh lại từ bao giờ, nhẹ nhàng nhảy xuống bàn trà, tìm được chính xác phương hướng của Lộ Dao, kêu meo meo đòi ăn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây