Nhưng dường như Băng Dính Ngốc phát hiện trong tay cậu ta có thức ăn, ngẩng cái đầu tròn lên nhìn cậu ta đầy tủi thân, kêu từng tiếng nhõng nhẽo: “Meo...”
Trần Tinh Vũ cố nén suy nghĩ muốn cho nó ăn xuống, ngẩng đầu nhìn Lộ Dao, giọng nói cũng phát run: “Nó thật sự rất đáng yêu, có tên không?”
Lộ Dao ngồi xổm xuống, nhẹ nhàng vuốt ve mèo cam nhỏ đã bắt đầu vươn móng vuốt kéo ống quần khách hàng, vẻ mặt dịu dàng: “Nó tên là Băng Dính Ngốc, tính hiền lành, lúc nào cũng phản ứng chậm hơn đám anh em cùng ổ mấy nhịp.”
Trần Tinh Vũ gật đầu: “Đúng vậy, động tác của nó rất chậm.”
Nếu là một con mèo, ngốc như thế thì vừa khéo.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây