Đỗ Thanh Mỹ muốn vươn tay ra ngoài cửa sổ, nhưng lại bị một lớp màng mỏng mềm mại chặn lại, quay đầu nhìn Lộ Dao: “Cửa hàng này của cô xảy ra chuyện gì vậy? Sao ở trong biển mà ngoài cửa sổ lại có cảnh sắc ở trên bờ thế?”
Nhị Tâm nhảy “bịch” một tiếng nhẹ nhàng lên bàn thấp, muốn đẩy đĩa trái cây trên bàn đi, Lộ Dao đưa tay giữ lấy ôm nó vào lòng, nghiêm mặt nói: “Đầu tiên nói cho tôi biết mấy con cá kia là sao.”
Đỗ Thanh Mỹ quay đầu nhìn những con cá xếp hàng rất kỳ lạ ở bên ngoài cửa hàng: “Lúc tôi tỉnh lại cũng ở đó nên tôi đoán rằng chúng cũng giống như tôi.”
Lộ Dao: “Ý của cô là chúng đều có thể là người?”
Nhưng tình trạng của những con cá này hoàn toàn khác với Đỗ Thanh Mỹ, con nào cũng lật bụng, không có tinh thần gì cả.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây