“Thức ăn trong blind box đã bị lấy hết rồi, em rút blind box tinh hạch đi.” Tưởng Hàn giải thích, nhìn đồ vật trong tay nữ sinh, có hơi tò mò: “Nhìn xem rút được cái gì?”
“Blind box tinh hạch? Thứ này để làm gì? Chúng có thể chữa lành vết thương không?” Nữ sinh tên là Vệ Huyên, cầm vật nhỏ màu cam rơi vào tuyệt vọng: “Bạn của em bị trọng thương, nghe nói nơi này có thức ăn, mới dẫn cô ấy tới đây.”
Dưới tình huống không tìm được dược liệu mà lại bị thương, ở nơi này đại đa số mọi người đều nghĩ đến ăn chút gì đó, có lẽ có thể giữ được thể trạng tốt.
Dần dần, khi bị thương đều cần phải ăn, đương nhiên điều này đã trở thành một ý thức chung.
Trong tiểu đội Tưởng Hàn có người chú ý tới những vết sẹo trên cánh tay Vệ Huyên, sâu cạn khác nhau, có cái mới có cái cũ, đi đến bên cạnh Tưởng Hàn, nhỏ giọng nói: “Hình như cô bé là Huyết dương.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây