Lộ Dao nhìn tình trạng thê thảm của đại pháp sư chiêu hồn, lắc đầu. Ngược lại có hơi kinh ngạc, không ngờ Harold có thể thoát khỏi ma pháp ngưng đọng thời gian của pháp sư chiêu hồn.
Bé rồng đen cũng lợi hại thật.
Cô thở phào, nén cảm giác hồi hộp vừa rồi xuống, tiện thể cất xương ngón tay của Ma Thần vào, trong tay chỉ cầm một con dao nhỏ dùng để sửa móng, lắc đầu: “Tôi không sao.”
Harold học theo dáng vẻ thường ngày của cô, nắm tay cô lên kiểm tra xem có bị thương chỗ nào không, lại nhảy tới nhảy lui xung quanh cô, xác định thật sự không sao thì trái tim như sắp nhảy ra ngoài mới bình tĩnh lại.
Harold xông tới, cắt ngang Ambrose.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây