Ti Kim còn đang phơi bày mọi góc cạnh bộ nail đẹp đẽ của mình: “Cậu nhìn nè cậu nhìn nè, cái thứ lấp lánh này gọi là “mắt mèo”, chủ tiệm làm hình “mắt rồng” cho tôi đấy, trong con ngươi còn có một đường vân màu đen, nhìn cái biết ngay là mắt tôi. Cô ấy còn dùng sơn móng có vụn ngôi sao và cầu vồng nên mới trông rực rỡ lung linh thế này, đẹp hơn cả kho tàng vật quý của tôi nữa. Cả con rồng nho nhỏ này, giống dáng vẻ ngồi xổm chỗ đó rồi hất đuôi của của cậu ban nãy...”
Gân xanh trên trán Harold hiện rõ ra ngoài, vung một vuốt qua, “mắt rồng” mà Ti Kim vừa mới khoe xong đã vang lên tiếng “cạch” và nứt ra một kẽ hở, sau đó nguyên miếng vỡ vụn thành bột phấn, bị gió thổi qua phiêu tán trên không trung.
Ti Kim che móng vuốt lại với vẻ mặt đau lòng, sắp tức chết mất: “Harold, cậu hơi quá đáng rồi đó!”
Harold quay ngoắt đầu “hừ” nhẹ một tiếng, lại vung đuôi đánh Ti Kim, đầu nhọn của đuôi còn cố ý chỉ đánh vào ngón tay anh ta.
“Cạch...” “Mắt rồng” trên ngón cái của Ti Kim cũng hóa thành bụi phấn, bay đi theo gió.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây