Lộ Dao nhìn lướt qua, cất tờ giấy vào, nhận lấy xương ngón tay của Ma Thần đưa tới, bình tĩnh đồng ý: “Được, tôi đồng ý.”
Ma Thần lại đẩy khúc xương kia qua, giống như sợ cô quên mất: “Cái này cô cũng mang đi đi.”
Lộ Dao: “... Có thể hỏi một chút là tại sao lại cho tôi khúc xương này không?”
Ma Thần dường như cũng cảm thấy kỳ lạ: “Đây chẳng phải là mục đích mà cô đi vào nơi này sao? Mang nó đi đi, ta cũng không cần thứ đồ vật phiền toái như vậy.”
Ông ta rất kiên trì, Lộ Dao đành phải cất khúc xương vào kho hàng, lại ngẩng đầu, trước mặt đã không còn ai.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây