Nghe giọng nói của ông ấy có ba phần chất vấn, Thẩm Loan không có một chút sợ hãi nói: "Không hổ là thầy Lư, tinh tường đến mức không cần nhìn kỹ cũng có thể đoán ra được niên đại của món đồ cổ này."
"Ngược lại không phải là do tôi tài nghệ tinh thông mà là do dạo gần đây tôi nhìn thấy rất nhiều món đồ có hoạ tiết như vậy, có khả năng là cùng một thời đại và là do một người tạo ra." ánh mắt thầy Lư nhìn chằm chằm cô nói: "Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy nhiều món đồ có cùng thời đại và cùng một người tạo ra đến vậy."
Đây là tình huống gì, nếu là người thông minh đều có thể nghe hiểu ông ấy đang muốn ám chỉ điều gì.
Thẩm Loan tránh được điểm ấy, nói: "Thế giới rộng lớn, chuyện kỳ lạ gì chẳng có. Ai cũng không biết có bao nhiêu bảo vật lưu lạc ở dân gian, nếu theo mức độ nào đó thì chuyện này cũng được xem là chuyện tốt"
Thầy Lư thấy cô hoá giải nhẹ nhàng tình huống này, biểu cảm càng khó coi: "Nói như vậy, nhưng nếu vì mấy món đồ cổ mà bị phá hủy nhiều thứ có giá trị hơn thì đây không phải là chuyện tốt mà là chuyện xấu, thiếu đạo đức. Vị tiểu thư này, nếu làm những chuyện thất đức này, sớm muộn cũng bị người ta bắt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây