Những món đồ đó còn chưa được định giá, anh ta không tiết lộ ra ngoài, không nghĩ tới thằng nhóc này tin tức nhanh nhạy như vậy, lại còn trực tiếp tới tìm anh.
Lúc này Tôn Đồng Vũ đã nhìn thấy hộp gỗ đặt ở trên sofa: “Là cô Thẩm nói cô đã uỷ quyền cho anh đại diện toàn bộ tài sản của cô, bảo tôi tới tìm anh. Cậu ta nói xong, mở nắp hộp gỗ ra để xem, quả thật thấy bên trong có bốn món đồ, mà chính giữa chính là tách sứ mà cậu ta đang nghĩ tới.
“Báu vật như vậy mà anh để chỗ này á! Cậu ta cẩn thận cầm tách sứ màu trắng dưới ánh đèn hiện ánh sáng dịu nhẹ, khiến cậu ta mê mẩn: “Tại sao trước giờ tôi không nhận ra vẻ đẹp của nó chứ.
Từ Văn Bân đến gần, hỏi: “Cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì? Anh ta không tin chỉ vì món đồ cổ này mà khiến cho Tôn Đồng Vũ chạy như điên trong đêm thế này.
“Anh biết thầy tôi đúng không, ông ấy muốn đến xem món báu vật này. Tôn Đồng Vũ không biết gì nhiều, thầy chỉ nói qua điện thoại là ông ấy sẽ đến, không nói gì thêm, nhưng cậu ta cảm thấy thứ có thể lọt vào mắt thầy khẳng định không phải tầm thường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây