Tám chuyện xong, những nhân vật lớn phía trước cũng lần lượt xuất hiện, sự chú ý của mọi người cũng đều đổ dồn lên người bọn họ. Ở phía sau đám đông, Thẩm Loan nhìn thấy Thanh Hoa thượng tiên và Tự Cực thượng tiên trong miệng đám người vừa mới bàn tán kia. Khoan hẳn đề cập đến bọn họ có hợp nhau hay không, nhưng khi vừa mới nhìn thấy diện mạo của hai người bọn họ, Thẩm Loan có hơi kinh ngạc.
Hai người đó cô đã từng gặp mặt rồi, vị Thanh Hoa thượng tiên kia đúng là Hạ tiên sinh chờ cố nhân đó.
Có lẽ nhận được ánh mắt tò mò của cô, nên tầm mắt của Thanh Hoa thượng tiên cũng nhìn về phía cô. Ánh mắt của hai người chạm nhau, Thẩm Loan loáng thoáng cảm nhận được hình như Thanh Hoa thượng tiên đang mỉm cười với cô.
Cũng may sau đó không có chuyện gì xảy ra, Thẩm Loan cũng bắt đầu nhập tiệc theo những người khác, rồi thuận theo bọn họ cáo từ rời đi.
Nhưng cô vừa mới bước ra khỏi tiên phủ của Quảng Nguyên thượng tiên thì xung quanh đột nhiên yên tĩnh một cách lạ thường. Cô ngẩng đầu nhìn phát hiện bản thân đã không còn ở trước cửa tiên phủ của Quảng Nguyên thượng tiên nữa, đám đông náo nhiệt ồn ào mới vừa rồi biến mất không thấy tăm hơi. Ngay lúc cô đang âm thầm cảnh giác, thì có tiếng cười trầm thấp vang lên: "Đừng sợ, là ta."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây